Có thể nhìn nhận rõ, các thế lực thù địch xuyên tạc, phủ nhận thành quả về dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam hiện nay gồm: lực lượng cực hữu, một số nghị sĩ cực đoan tại một số nước phương Tây, các nhóm phản động người Việt Nam ở nước ngoài và những cá nhân người Việt ở trong nước bị các thế lực cực hữu nước ngoài mua chuộc, lợi dụng… Tham dự vào lực lượng này còn có những người cơ hội chủ nghĩa, suy thoái về tư tưởng, chính trị tại Việt Nam.
Trong đó, với những luận điệu cố tình phủ nhận thành tựu, kết quả mà Đảng, Nhà nước và nhân dân ta đạt được, các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị ở trong nước và ở nước ngoài cố tình xuyên tạc tình hình nhân quyền Việt Nam, mục đích cuối cùng của chúng là dùng chiêu bài “dân chủ, nhân quyền” cổ xúy, thêu dệt cho những giá trị nhân quyền phương Tây, thực hiện dã tâm xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa ở nước ta.
Dân chủ, nhân quyền là giá trị thiêng liêng mà toàn nhân loại đã và đang hướng tới. Thế nhưng, đây cũng là vấn đề mà các thế lực thù địch để lợi dụng để can thiệp vào công việc nội bộ của các quốc gia không có cùng thể chế chính trị và lợi ích. Theo đó, chiến lược “diễn biến hòa bình”, thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ; tuyên truyền, xuyên tạc làm rối loạn tình hình chính trị ở trong nước… là những chiêu bài mà các thế lực thù địch thông qua các tổ chức quốc tế tự xưng về nhân quyền đã không ngừng sử dụng và giành nhiều thời gian, công sức với thủ đoạn ngày càng tinh vi, xảo quyệt.
Có thể nhìn nhận rõ, các thế lực thù địch xuyên tạc, phủ nhận thành quả về dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam hiện nay gồm: lực lượng cực hữu, một số nghị sĩ cực đoan tại một số nước phương Tây, các nhóm phản động người Việt Nam ở nước ngoài và những cá nhân người Việt ở trong nước bị các thế lực cực hữu nước ngoài mua chuộc, lợi dụng, núp bóng “ngọn cờ dân chủ”, “nhân quyền” chống phá nền tảng tư tưởng và chế độ chính trị – xã hội tại Việt Nam. Tham dự vào lực lượng này còn có những người theo các trào lưu tư tưởng và đường lối chính trị trái ngược với giá trị của chủ nghĩa xã hội tại các nước phương Tây; những người cơ hội chủ nghĩa, suy thoái về tư tưởng, chính trị tại Việt Nam.
Ngoài ra, còn có một số tổ chức phi chính phủ “khoác áo nhân quyền” trong báo cáo hàng năm thường xuyên vu cáo, xuyên tạc tình hình nhân quyền Việt Nam, Đơn cử như:
Tổ chức theo dõi nhân quyền (HRW), có trụ sở tại Mỹ. HRW thông qua vấn đề “nhân quyền”, “bảo vệ nhân quyền” đã mở ra một điều kiện mới để Mỹ, các nước phương Tây tăng cường hoạt động tác động về tư tưởng, văn hóa, dân chủ, nhân quyền vào các nước Đông Âu, Liên Xô trước đây. Các phúc trình về nhân quyền của tổ chức này thường thiên vị, mang màu sắc chính trị – chủ quan áp đặt và thường bị chỉ trích là chịu quá nhiều tác động bởi Mỹ và các nước phương Tây – lợi dụng nhân quyền để can thiệp vào công việc nội bộ của các nước.
Ở với Việt Nam, HRW cổ súy, tán dương với những nhân vật hoạt động chống đối Nhà nước, vi phạm pháp luật. Tổ chức này thường xuyên phác thảo ra những bản báo cáo, phúc trình xuyên tạc tình hình nhân quyền và can thiệp vào công việc nội bộ Việt Nam.
Tổ chức Ân xá quốc tế (AI) ra đời năm 1961, với các nhóm hoạt động ở nhiều nước như: Mỹ, Đức, Bỉ, Thụy Điển, Hà Lan… Từ khi được thành lập đến nay, dưới vỏ bọc là một tổ chức phi chính phủ (NGO), mang danh nghĩa quốc tế để xác định mục tiêu hoạt động nhằm “giải phóng” các “tù nhân lương tâm”. Về bản chất AI lợi dụng vấn đề dân chủ, nhân quyền để đưa ra những nội dung sai sự thật, từ đó can thiệp vào công việc nội bộ của các nước. Đối với Việt Nam, tổ chức này thường xuyên đưa ra các luận điệu xuyên tạc Việt Nam vi phạm quyền con người, vu cáo một cách trắng trợn về tình hình các tù nhân trong các trại giam ở Việt Nam, từ đó lớn tiếng đòi thả tự do cho các “tù nhân lương tâm” – thực chất là số đối tượng vi phạm pháp luật Việt Nam…
Tổ chức Freedom House (FH) có trụ sở tại Mỹ. Từ khi hình thành đến nay, FH thường xuyên có những hoạt động can dự vào công việc nội bộ các nước, đặc biệt tổ chức này luôn thể hiện thái độ thân Mỹ và phương Tây và tư tưởng, hành động mang ý nghĩ thù hằn đối với các nước theo con đường XHCN, trong đó có Việt Nam. FH đưa Việt Nam vào danh sách các nước không có tự do Internet. FH tán dương cho các hành động chống phá nhà nước, chế độ ở nước ta theo kiểu tự do vô lối “thích viết gì thì viết, thích làm gì thì làm” trên không gian mạng.
Tổ chức Phóng viên không biên giới (RSF), được thành lập năm 1985, với phạm vi hoạt động trên toàn cầu (Pháp, Mỹ, Đức, Thụy Sĩ…). Tổ chức này lấy Điều 19 của Tuyên ngôn quốc tế Nhân quyền làm cơ sở hành động với mục đích bảo vệ tự do báo chí trên toàn thế giới, chống kiểm duyệt và tạo áp lực giúp đỡ những nhà báo đang bị giam giữ. Song trong thực tế, hoạt động của tổ chức này gần như không đúng với tôn chỉ, mục đích đặt ra và các báo cáo, giải thưởng cũng không mang tính khách quan, chân thực, thường xuyên tạc và vu khống. RSF đã rất nhiều lần đưa ra các thông tin sai lệch, xuyên tạc trắng trợn tình hình tự do ngôn luận, tự do báo chí của Việt Nam. Bên cạnh việc thường xuyên đưa Việt Nam vào nhóm “chót bảng” trong bảng xếp hạng tự do báo chí, tổ chức này còn liên tục cổ suý, tung hô các đối tượng phản động, cơ hội chính trị có hành vi chống phá Việt Nam.
Về bản chất, HRW, AI, FH, RSF và nhiều tổ chức “dân chủ”, “nhân quyền” khác đều là những “tổ chức ngoại vi” của Mỹ và phương Tây với mục đích khuấy đảo nền chính trị của các quốc gia trên thế giới, trong đó có Việt Nam. Các tổ chức này tự cho mình là tiếng nói của toàn cầu, để đánh giá và “hạ bệ” các nước không theo phương Tây hoặc có chiều hướng đối lập về tư tưởng.
Bên cạnh những tổ chức trên còn có một số tổ chức, hội nhóm khác luôn tìm mọi cách để xuyên tạc vấn đề nhân quyền ở Việt Nam, thậm chí xem đó là phương thức tồn tại và hoạt động như: Việt Tân, Chính phủ Việt Nam tự do, Đảng nhân dân hành động, Hiệp hội đoàn kết công nông, Ủy ban bảo vệ quyền làm người Việt Nam, Ủy ban tự do tôn giáo cho Việt Nam, Ủy ban cứu người vượt biển… Đặc điểm chung của các tổ chức, hội nhóm trên đều được hậu thuẫn bởi các thế lực cực đoan trong chính giới ở Mỹ và một số nước phương Tây, xuyên tạc tình hình nhân quyền ở Việt Nam, đi ngược lại lợi ích của quốc gia, dân tộc, nhằm lật đổ chế độ ở nước ta hiện nay.
Thứ nhất, các thế lực thù địch đã và đang lợi dụng nhân quyền để phủ nhận những chủ trương đúng đắn của Đảng và Nhà nước, xuyên tạc mọi chính sách và pháp luật Việt Nam về nhân quyền, thành tựu lý luận và kết quả thực tiễn đạt được về nhân quyền ở nước ta trong gần 40 năm qua. Điển hình là các hội, nhóm mang tên: Theo dõi nhân quyền (HRW), Dự án 88 (The 88 Project), Ân xá quốc tế (AI), Ngôi nhà Tự do (FH), Ủy ban cứu người vượt biển (BPSOS), Phóng viên không biên giới (RSF) …
Các thế lực thù địch vẫn dùng những chiêu trò cũ rích là đưa ra những bản phúc trình hằng năm về tình hình nhân quyền Việt Nam; thường xuyên đưa ra thông tin sai lệch, bịa đặt, vu cáo Đảng, Nhà nước ta vi phạm quyền con người thông qua những công bố báo cáo, yêu sách, khuyến nghị cho Việt Nam, như cho rằng năm 2023 – “một năm u ám” vì “chưa cải thiện được vị trí trong bảng xếp hạng nhân quyền”; “tình hình hết sức tồi tệ”; “vi phạm các quyền dân sự và chính trị cơ bản một cách có hệ thống”; Chỉ thị 24-CT/TW của Bộ Chính trị ban hành ngày 13/7/2023 là “các lãnh đạo Việt Nam tuyên chiến với nhân quyền”… Thậm chí, các cơ quan Liên Hiệp Quốc tại Việt Nam có sự hiện diện và quan hệ hợp tác lâu dài, toàn diện với các ban, bộ, ngành Việt Nam, nhưng đã có Báo cáo riêng theo Cơ chế rà soát định kỳ phổ quát (UPR) chu kỳ IV năm 2024 có nhiều nội dung sai sự thật, không được kiểm chứng cùng nhiều đánh giá không khách quan, không cân bằng, không phản ánh chính xác và đầy đủ tình hình, nỗ lực và thành tựu của Việt Nam trong bảo vệ và thúc đẩy quyền con người.
Thứ hai, cổ xúy, thêu dệt cho những giá trị nhân quyền phương Tây, kêu gọi “phong trào bảo vệ tự do tôn giáo”, áp đặt các “chuẩn mực” về “tự do”, “dân chủ”, “nhân quyền của nước Mỹ đối với Việt Nam. Các thể lực thù địch thường sử dụng chiêu thức tung hô, ca ngợi dân chủ tốt đẹp và “hệ giá trị” phương Tây, tán dương sứ mệnh “xây dựng thế giới văn minh” và “cứu loài người” thông qua các hình thức “viện trợ”, “can thiệp nhân đạo” nhằm che đậy mưu đồ quốc tế hóa, “chủ nghĩa can thiệp mới”, “biện pháp vũ trang” để can thiệp thô bạo vào công việc nội bộ hoặc chủ quyền quốc gia khác, như đã từng xảy ra trong lịch sử nhân loại: Haiti (năm 1994), Serbia và Koxovo (năm 1999), Afghanistan (năm 2001), Iraq (2003), Libya (năm 2011)…
Ở Việt Nam, nổi lên một số hội nhóm, tổ chức được sự hỗ trợ của các thế lực, tổ chức phản động nước ngoài nhằm xây lực lượng lượng thành lập đảng chính trị đối lập, thúc đẩy cho việc thực hiện “cách mạng màu”.
Thứ ba, lợi dụng kẽ hở về pháp luật để tung hô những vấn đề còn khiếm khuyết, chưa chặt chễ về các vấn đề xã hội, nhằm mục đích gây bạo loạn, mất ổn định xã hội ở Việt Nam. Các luận điệu này đều là sai trái, thiếu khách quan, một chiều, không kiểm chứng và thiếu chính xác về quyền con người, thậm chí nhân danh các tổ chức xã hội dân sự để đóng vai trò phản biện xã hội nhưng thực chất là để tập hợp, lôi kéo lực lượng chống đối Đảng, Nhà nước Việt Nam. Thêm vào đó là việc lợi dụng sức mạnh của truyền thông xã hội, chúng đã tung ra các thể loại bài viết, video, clip… với tần xuất lớn, gây hoang mang tư tưởng, chĩa vào những khiếm khuyết xã hội. Đặc biệt, các tổ chức này đã xuyên tạc, bóp méo bản chất những vụ việc lực lượng vũ trang trấn áp tội phạm, bắt người hoặc các hoạt động hạn chế người dân để quy kết ở Việt Nam chỉ có “độc đoán”, “chuyên quyền”, “đàn áp tự do báo chí, che giấu thông tin” chứ không có “đa nguyên về chính trị” hay dân chủ, văn minh như Mỹ, phương Tây.
Thứ tư, các thế lực, thù địch xuyên tạc, thổi phồng những sự vụ riêng lẻ nhằm vu cáo ở Việt Nam đã và đang vi phạm nghiêm trọng nhân quyền trên mọi lĩnh vực của đời sống, thậm chí chúng sử dụng chiêu bài khoác áo nhân quyền để can thiệp vào chính trị nội bộ Việt Nam. Điển hình là các luận điệu: “nhân quyền không biên giới”; “nhân quyền cao hơn chủ quyền”; “Việt Nam tuyên án đối với những nhà đấu tranh vì quyền của dân tộc thiểu số và quyền tự do tôn giáo đặc biệt là 5 bản án kể từ tháng 1/2024”; “bắt giữ nhiều nhà hoạt động nhân quyền trong thời gian gần đây như: Hoàng Việt Khánh, Nguyễn Chí Tuyến, Nguyễn Vũ Bình”,…
Trong cuốn sách “Bình mới, rượu cũ” của Thiếu tướng, PGS, TS. Nguyễn Bá Dương đã chỉ rất rõ: Các thế lực thù địch sử dụng chiến lược “Diễn biến hòa bình” chống phá cách mạng Việt Nam là thường tung ra những định kiến chính trị, bằng mọi phương cách, tung tin, bịa đặt, nào là “Việt Nam thiếu văn hóa dân chủ, không có tự do dân chủ; hạn chế quyền riêng tư của công dân”; nào là “Việt Nam vi phạm nghiêm trọng quyền con người”, “Việt Nam đàn áp dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên”…
Các thế lực sử dụng “minh chứng” cho rằng Việt Nam “trì hoãn” ban hành Luật Biểu tình, Luật về Hội; bóp méo một cách trắng trợn về việc Việt Nam sử dụng các hình thức “thiết quân luật”, đàn áp, ngăn chặn, cản trở các hoạt động dân chủ; tra tấn, bức cung, nhục hình đối với người dân bị tạm giữ, tạm giam; hay là viện dẫn các Điều 113, 116, 331 để quy kết việc “áp dụng một cách bất công Bộ Luật Hình sự” năm 2015 (sửa đổi bổ sung năm 2017); áp dụng các biện pháp khép tội và phân biệt đối xử với “tù nhân chính trị”, “tù nhân lương tâm”, “tù nhân tôn giáo”;… và cáo buộc hình phạt tử hình mà không công khai.
Bản chất việc dựng lên những câu chuyện hoang đường, phi lý ấy đều có mục đích, dã tâm, thế lực thù địch nhắm vào đó là để kích động những phần tử cơ hội, phản động, bất đồng quan điểm của Đảng, Nhà nước và chế độ của ta, tập hợp, tạo dựng phe cánh, nhằm “gây điểm nóng” về xung đột sắc tộc, tôn giáo hay rối loạn tình hình chính trị để chờ có điều kiện cơ hội thì tổ chức gây bạo loạn.
Có thể thấy rằng, việc nhận diện, vạch trần đúng và đầy đủ về “thế lực thù địch” lợi dụng những “chiêu bài” khoác áo nhân quyền nhằm chống phá cách mạng Việt Nam trong bối cảnh hiện nay có ý nghĩa quan trọng trong bảo vệ quyền con người nước ta. Điều có thấy rất rõ, một tổ chức phi chính phủ hay một quốc gia dù lớn mạnh cỡ nào cũng không có quyền can thiệp vào công việc nội bộ của nước khác và càng không thể gây sức ép với Việt Nam bằng những nhận xét về tình hình tự do, nhân quyền một cách thiếu trách nhiệm.
Thực chất cái gọi là “dân chủ, nhân quyền” mà các thế lực thù địch đang rêu rao ầm ĩ cũng chỉ là nhằm mục đích phủ nhận con đường, mục tiêu độc lập gắn liền với chủ nghĩa xã hội mà Đảng, Bác Hồ và nhân dân ta lựa chọn, phủ nhận nền tảng tư tưởng và vai trò lãnh đạo của Đảng. Nhưng điều đó hết sức sai lầm, thực tế chứng minh cho thấy, trải qua hơn 94 năm, Đảng Cộng sản Việt Nam đã khẳng định vị thế duy nhất lãnh đạo, cầm quyền, là nhân tố quyết định mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam. Dưới sự lãnh đạo duy nhất của Đảng Cộng sản, Việt Nam không ngừng phát triển kinh tế – xã hội, bảo vệ vững chắc an ninh quốc phòng, hội nhập quốc tế mạnh mẽ. Vai trò, năng lực lãnh đạo của Đảng đã được Nhân dân và bạn bè quốc tế thừa nhận, đánh giá cao.
Tuy vậy, các đối tượng thù địch, phản động vẫn luôn ra sức phủ nhận, bác bỏ vai trò lãnh đạo, cầm quyền của Đảng Cộng sản Việt Nam và đây là âm mưu chống phá Đảng, Nhà nước ta, phá hoại những thành quả mà toàn thể nhân dân Việt Nam. Để làm thất bại âm mưu, thủ đoạn xuyên tạc của các thế lực thù địch, phần tử phản động, cơ hội chính trị, hơn lúc nào hết, mỗi cán bộ, đảng viên và các tầng lớp nhân dân cần hết sức tỉnh táo, cảnh giác để phát hiện, phòng chống, ngăn chặn kịp thời, hiệu quả, vạch trần và đập tan thủ đoạn “lợi dụng nhân quyền” của thế lực thù địch chống phá cách mạng Việt Nam.
TS. Nguyễn Thị Minh Huệ – ThS. Lê Đình Hải (dangcongsan.vn)
Nhận xét
Đăng nhận xét