Tự xưng đi ban phát “nhân quyền” nhưng họ lại làm phiền, chống phá Việt Nam
Dưỡng Nguyên
Từ khóa: Tự do, dân chủ, nhân quyền, phương Tây, xuyên tạc sự thật, đường lối đổi mới, Việt Nam
1. Do sự biến đổi nhanh chóng, phức tạp của tình hình thế giới nên phương thức dùng bạo lực, chiến tranh xâm lược nước khác đã trở nên lỗi thời. Vì vậy, thay thế phương thức này, “diễn biến hoà bình” được phương Tây xác định là chiêu thức mới, “độc chiêu”, “đặc biệt hiệu quả” để áp đặt các giá trị “tự do”, “dân chủ” và “nhân quyền” của phương Tây vào Việt Nam và nhiều nước trên thế giới.
Với toan tính chuyển hoá các nước theo quỹ đạo của CNTB, phương Tây thực hiện tham vọng sắp đặt lại trật tự thế giới mà họ làm “bá chủ”, thống trị hành tinh. Với chiêu thức này, phương Tây đã ngộ nhận rằng, họ “đứng trên tất cả”, là “trung tâm văn hoá” của nhân loại, có quyền “ban phát nhân quyền” cho các dân tộc. Vì thế, họ ra sức ca ngợi văn hóa phương Tây, tán dương sứ mệnh “cứu loài người”, xây dựng “thế giới văn minh”. Đây là cái cớ đó để họ “can thiệp ngày càng sâu rộng vào công việc nội bộ của nhiều nước”. Nếu quốc gia, dân tộc nào làm trái ý họ thì lập tức, bị phương Tây đưa vào danh sách “cần theo dõi” về “dân chủ” và “nhân quyền”. Từ đó, họ thực hiện chiêu thức “ép buộc các nước phải quay theo vòng xoáy” của họ, thông qua việc ràng buộc bằng những cam kết về “viện trợ kinh tế”, “giúp đỡ nhân đạo” ép các nước đang phát triển phải làm theo ý muốn của họ, v.v..
Vì thế, họ tung ra luận thuyết “nhân quyền cao hơn chủ quyền”, coi đó là “chuẩn mực” để thực hiện “chủ nghĩa can thiệp mới”; biến nạn nhân thành tội phạm, biến tội phạm thành “thánh nhân”, biến “kẻ đi ăn cướp thành xứ giả nhà trời”, thực hiện sứ mệnh cứu vớt loài người. Cuộc chiến tranh ở Côxôvô, Irắc, Ápganistan…; đặc biệt là việc cung cấp vũ khí, các phương tiện quân sự và hàng tỷ đô la để biến cuộc xung đột Nga – Ucraina thành “cuộc chiến tranh ủy nhiệm” do phương Tây và NATO cầm đầu đã nói lên điều đó…
Phải chăng người tự xưng phân phát “nhân quyền” lại chính là kẻ đang cướp đi quyền sống của những người dân vô tội, dày xéo lên độc lập, chủ quyền của các nước mà họ sắm vai “vừa ăn cướp vừa la làng”, “vừa là tội phạm vừa là thánh nhân”. Bởi cái điều mà họ hứa đem đến “dân chủ”, “nhân quyền”, cuộc sống giầu sang, sung sướng thì chẳng thấy đâu, chỉ thấy nơi nào họ đến thì ở đó đổ máu với những vụ đánh bom liều chết, sự tàn khốc của khủng bố với hàng chục ngàn người dân bị thiệt mạng, hàng triệu người dân phải bỏ quê quán, sống lưu vong.
2. Với Việt Nam, người phương Tây đang tỏ thái độ là “bề trên”, “vị quan tòa”, được quyền để phán xét “nhân quyền ở Việt Nam”. Bằng mọi cách, họ đã và đang tung tin bịa đặt, nào là “Việt Nam hạn chế quyền riêng tư của công dân”, “nào là “Việt Nam vi phạm quyền con người”, “Việt Nam đàn áp dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên”, “Việt Nam đàn áp tôn giáo”, v.v.. Việc bịa đặt, dàn dựng những câu chuyện hoang đường, hết sức phi lý ấy đều nhằm mục đích: kích động những phần tử bất mãn, phản động chống phá Đảng, Nhà nước, chế độ XHCN ở nước ta. Cùng với đó, tập hợp lực lượng, tạo dựng ngọn cờ, phe cánh, gây “điểm nóng” thông qua xung đột sắc tộc, tôn giáo, làm rối loạn tình hình chính trị – xã hội và khi có điều kiện thì tổ chức bạo loạn lật đổ, ví như vụ khủng bố ở Đắc Lắc (Tây Nguyên) tháng 6-2023 vừa qua…
Sự can thiệp thô bạo vào công việc nội bộ của Đảng, Nhà nước Việt Nam thể hiện ở việc vu cáo, vu khống, buộc tội vô căn cứ “Đảng, Nhà nước ta vi phạm dân chủ và nhân quyền”. Tại sao họ ở tận bên kia bán cầu, cách Việt Nam gần nửa vòng trái đất nhưng lại họp bàn, thông qua “đạo luật nhân quyền ở Việt Nam” với các màn kịch lắm “chương, nhiều tiết”, được chuẩn bị rất công phu, tốn kém, để vu cáo, áp đặt “Việt Nam vi phạm nhân quyền” rồi lôi kéo “Việt Nam thực hiện nhân quyền theo kiểu phương Tây” với tham vọng: Việt Nam ngả theo phương Tây. Bày đặt ra câu chuyện ảo tưởng này, người phương Tây mong muốn Việt Nam điều gì? Phải chăng họ muốn giúp đỡ Việt Nam, chuộc lại “lỗi lầm” vì đã đem quân xâm lược nước ta suốt 21 năm trời và tiếp tay cho các vụ bạo loạn ở Tây Nguyên trong những năm 2001, 2004, 2008 và mới đây, vụ khủng bố ở Đắc Lắc…
Hơn ai hết, chúng ta hiểu rằng, đằng sau cái gọi là “dân chủ”, “nhân quyền”, “viện trợ kinh tế”, “ngoại giao thân thiện” và “hợp tác hữu nghị” là mưu đồ chính trị: chuyển hóa Việt Nam theo quĩ đạo của CNTB, biến Việt Nam thành “sân sau” của phương Tây, làm cho Việt Nam phụ thuộc vào kinh tế, chính trị của họ. Đó là cái đích mà phương Tây muốn hướng tới. Vì thế, họ tuyên truyền rùm beng về sự cần thiết phải “nâng cấp mối quan hệ đối tác chiến lược toàn diện với Việt Nam”, không muốn là “đối tác hạng hai” trong so sánh quan hệ của Việt Nam với các nước trong Thường trực Hội đồng bảo an Liên hợp quốc… Đây là vấn đề lớn, chắc chắn Đảng, Nhà nước và các cơ quan chức năng của Việt Nam sẽ tính liệu cẩn trọng, chu đáo, hợp tình, hợp lý và tiến hành khi điều kiện chín muồi.
Chúng ta ghi nhận thiện chí của họ khi muốn làm những điều tốt đẹp cho Việt Nam vì hòa bình, hữu nghị, hợp tác và phát triển vì sự tiến bộ xã hội. Tuy nhiên, chúng ta phản đối việc lợi dụng vấn đề trên để đưa ra các chiêu bài “tự do”, “dân chủ” và “nhân quyền” để vu khống, cáo buộc phi lý đối với Việt Nam. Hơn thế, chúng ta phản đối mọi tổ chức, cá nhân đã “chống lưng” cho các tổ chức phản động người Việt lưu vong ở nước ngoài quậy phá, chống đối sự nghiệp đổi mới, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN. Mong muốn nhiều điều tốt đẹp sẽ đến, sẽ tới cho Việt Nam; song, chúng ta cũng đều đã rõ: “hãy bình tĩnh xem họ làm chứ đừng xem họ nói”.
Hơn ai hết, nhân dân Việt Nam đã trải qua những cuộc chiến tranh chống quân xâm lược, đã chịu mất mát, hy sinh nên rất quý trọng hòa bình, độc lập, tự do, hạnh phúc. Chúng ta biết rõ ai, tổ chức nào có thiện chí, muốn giúp đỡ Việt Nam thành tâm, và ai, tổ chức nào có âm mưu, thủ đoạn cản trở sự nghiệp đổi mới, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Thực tế chỉ ra rằng, phương Tây không đến Việt Nam để làm từ thiện; không giúp đỡ Việt Nam một cách hoàn toàn vô tư, trong sáng, “không bao giờ cho chúng ta tiền của mà không có sự mặc cả”. Vì vậy, hỡi những người “nhẹ dạ cả tin”, đừng lầm tưởng về “lòng tốt”, “sự nhân đạo” của phương Tây; mọi cái họ “cho chúng ta” đều có giá, đều là sự mặc cả mà phần lợi hơn thuộc về họ.
3. Rõ ràng là, dùng chiêu bài “tự do”, “dân chủ” là chưa đủ sức mạnh để “thu hút”, “kêu gọi” nên phương Tây bổ sung thêm chiêu bài “nhân quyền” và “ngoại giao thân thiện” nhằm dễ bề tiếp cận, quay trở lại Việt Nam và dễ bề che đậy cái mưu đồ lái Việt Nam theo con đường TBCN – quỹ đạo mà phương Tây đã vạch sẵn, muốn biến Việt Nam thành sân sau của họ.
Chúng ta luôn nhất quán quan điểm: Việt Nam sẵn sàng làm bạn, là đối tác tin cậy và là thành viên có trách nhiệm với cộng đồng quốc tế, chúng ta muốn “khép lại quá khứ, nhìn về tương lai”. Điều ấy rất đúng, rất cần nên chúng ta chấp nhận “vừa hợp tác vừa đấu tranh”, “thêm bạn, bớt thù” nhưng phải dựa chắc trên nguyên tắc: tôn trọng Hiến chương Liên hợp quốc, luật pháp quốc tế; tôn trọng lẫn nhau, hai bên cùng có lợi, không can thiệp vào công việc nội bộ của nhau. Vì lẽ đó, Việt Nam thực hiện đường lối “ngoại giao cây tre” và chính sách quốc phòng “bốn không”…để gìn giữ hòa bình và phát triển đất nước bền vững; con cháu không phải sống trong chiến tranh, đổ máu.
Chúng ta hiểu rõ rằng, trong bối cảnh quốc tế hiện thời, Việt Nam đứng trên lập trường trung lập, chọn lẽ phải và chính nghĩa để tiếp tục công cuộc đổi mới, phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc. Vì thế, chúng ta “khép lại quá khứ” nhưng không bao giờ “đóng chặt quá khứ” khi bước đến tương lai. Chúng ta luôn tỉnh táo, sáng suốt thực hiện đường lối đổi mới của Đảng nhưng cũng luôn đề cao tinh thần cảnh giác cách mạng và khôn khéo xử lý các về “đối tác và đối tượng”; biết tiến, biết lùi, biết xử lý ổn thỏa mọi vấn đề “nhạy cảm”, phưc tạp trước các chiêu bài “nhân quyền” đi kèm với “dân chủ ” mà phương Tây đang áp dụng đối với Việt Nam.
Thông qua các chiêu bài nêu trên, người phương Tây muốn đến Việt Nam bằng nhiều cách; trong đó, cái cách “mềm dẻo nhất, hiệu quả nhất” là vừa tạo dựng được hình ảnh tốt đẹp, vừa thực hiện được mưu đồ “luồn sâu, leo cao” vào các tổ chức kinh tế, chính trị – xã hội ở Việt Nam để thực hiện âm mưu “diễn biến hòa bình”. Từ đó, gây dựng cơ sở, thực hiện “nội công, ngoại kích”, chống phá ta trên nhiều mặt trận, cả chính trị, kinh tế, giáo dục đào tạo, khoa học, công nghệ, cả văn hóa, ngoại giao, quân sự và an ninh.
Cần nhớ rằng, một trong những nội dung cốt lõi của vấn đề “dân chủ”, “nhân quyền” ở Việt Nam là xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, xóa bỏ chế độ XHCN ở nước ta. Vì thế, hai trong nhiều vấn đề then chốt của học thuyết “nhân quyền phương Tây đối với Việt Nam” là xóa bỏ nền tảng tư tưởng của Đảng Cộng sản Việt Nam là chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh; xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước và xã hội. Đây là chiêu thức hữu hiệu để họ giành lại “chiến thắng trong hòa bình”, cái điều mà họ mong muốn, đã rất cần nhưng để tuột trong cuộc chiến tranh gần 50 năm trước đây, bởi Chiến thắng 30-4 của quân và dân ta.
Nhìn lại mà xem, từ trước đến nay, ai không thừa nhận chế độ XHCN mà Đảng, Nhà nước và Nhân dân ta đang xây dựng; ai đã tuyên bố: chừng nào ở Việt Nam còn có Đảng Cộng sản lãnh đạo thì chừng ấy ở đất nước này vẫn sẽ còn chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, vẫn sẽ đi theo con đường CNXH và chính điều đó là lực cản lớn nhất đối với họ trở lại Việt Nam, là trái với ý đồ, đi ngược lại sự mong muốn của phương Tây. Trong đó, Đảng Cộng sản Việt Nam là “nguyên nhân” cản trở họ thực hiện giấc mộng làm chủ thế giới với tư cách là một siêu cường, v.v..
Vì lẽ đó, mấy chục năm nay, phương Tây luôn luôn vu cáo Việt Nam “vi phạm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo”, “vi phạm nhân quyề”, lấy nó làm cái cớ để xuyên tạc, tuyên truyền sai trái, hạ thấp uy tín của Việt Nam trên trường quốc tế. Qua đó, khuyến khích, kích động những phần tử bất mãn, phản động trong các tôn giáo nổi dậy chống đối Đảng, Nhà nước ta; phá hoại, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc, hạ thấp uy tín của Đảng, các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước ta.
Thực chất của vấn đề “nhân quyền” là một chiêu thức mà các thế lực thù địch tiến hành là áp đặt các “giá trị nhân quyền kiểu phương Tây” vào Việt Nam. Đây hoàn toàn không phải vì nhân quyền đích thực mang giá trị nhân đạo, nhân văn, cũng chẳng phải là lòng tốt, sự yêu thương, chăm sóc của giới cầm quyền phương Tây “ưu tiên, dành riêng cho Việt Nam”.
4. Sự thật vẫn là sự thật và bản thân nó chứa đựng các giá trị chân lý, không ai có thể dùng ý muốn chủ quan để áp đặt, chà đạp lên nó; Công cuộc đổi mới toàn diện đất nước ở Việt Nam do Đảng ta khởi xướng và lãnh đạo gần 37 năm qua đã thu được những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử. Bộ mặt của đất nước sau 48 năm kết thúc chiến tranh chống Mỹ, cứu nước đã hoàn toàn khác trước đổi mới. Đất nước đã hồi sinh và đang phát triển mạnh mẽ, đời sống của gần 100 triệu dân Việt Nam ngày càng được cải thiện, được nâng lên không ngừng. Nhờ đó, tự do, dân chủ, quyền con người luôn được tôn trọng, đề cao; nhân dân được hưởng hạnh phúc.
Đạo lý của dân tộc Việt Nam chỉ rõ: Công việc ở Việt Nam là của người Việt Nam, phải do người Việt Nam tự lo liệu, không cần sự quan tâm thái quá của bất cứ quốc gia, dân tộc nào dưới các chiêu bài “mị dân”, lừa gạt “dân chủ” và “nhân quyền”.
Chiêu trò nhân danh, giả danh nhân nghĩa để ban phát “tự do, dân chủ, nhân quyền” đã bị phơi bày, bị lộ tẩy, nên những tổ chức, cá nhân lợi dụng chiêu bài “nhân quyền” ở Việt Nam không thể lừa bịp được ai, nhất là khi bản thân các người ấy đang trắng trợn vi phạm nhân quyền. Hãy nghiên cứu kỹ lịch sử của dân tộc Việt Nam, các người sẽ hiểu bài thơ bất hủ của lão tướng Lý Thường Kiệt: “Sông núi nước Nam Vua Nam ở/ Dành dành định phận ở sách trời/ Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm/ Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời”./.
Nhận xét
Đăng nhận xét