Tái diễn chiêu trò vu cáo, sao các người không tự vạch áo, xem lưng
Dương Phương Duy
1. Nhằm cản trở, gây khó cho Đảng, Nhà nước ta trong tổng kết những vấn đề lý luận – thực tiễn qua 40 năm đổi mới đất nước và công tác chuẩn bị Văn kiện trình Đại hội lần thứ XIV tới đây; đặc biệt, không muốn Đảng, Nhà nước, Nhân dân ta tổ chức chào mừng kỷ niệm 100 năm thành lập Đảng vào năm 2030, những người thiếu thiện chí, có quan điểm đối lập với Đảng, Nhà nước ta đã không từ một thủ đoạn chống phá nào, kể cả những thủ đoạn tinh vi, nham hiểm nhất. Ngoài việc thường xuyên công kích, bài xích, chống phá Đảng, Nhà nước, Nhân dân và chế độ XHCN ở nước ta, gần đây họ xác định tiêu điểm và công khai chống phá là thủ tiêu chủ nghĩa Mác – Lênin, “hạ bệ thần tượng Hồ Chí Minh”, làm chệch hướng lý luận về đường lối đổi mới, con đường đi lên CNXH ở Việt Nam. Từ đây, họ ráo riết sử dụng mạng xã hội để xuyên tạc, vu cáo, vu khống, bịa đặt nhằm hạ thấp uy tín của các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước với đủ các kiểu loại, hình thức để chống phá nền tảng tư tưởng của Đảng, gây rối loạn xã hội Việt Nam…
Khác trước đây, một trong những chiêu thức chống phá “mới” được các thế lực thù địch quan tâm là xoáy vào bài xích, công kích, xuyên tạc những vấn đề “nền gốc”, các “nội dung cốt lõi” của chủ nghĩa Mác – Lênin, đó là phủ nhận tính tất yếu khách quan sự ra đời và giá trị thời đại của chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh… Với luận điệu sai trái, những người chống phá chủ nghĩa Mác – Lênin, nhất là thế hệ “tân kỳ” cho rằng, “cái gọi là chủ nghĩa Mác – Lênin” chỉ là “một loại hình tư duy tư biện, giáo điều”, “được nặn ra từ cái đầu thiển cận của Mác, Ăngghen và Lênin”, nên nó không được gọi là “khoa học và cách mạng” và đương nhiên, chủ nghĩa Mác – Lênin không có giá trị khoa học bởi nó “nằm ngoài dòng chảy nhân loại”. Từ đó, họ trắng trợn phủ nhận bản chất khoa học, cách mạng, giá trị và ý nghĩa thời đại của chủ nghĩa Mác – Lênin, cho nó là “quái thai của lịch sử”, “đã cáo chung”.
Không ít người đã nói một cách sống sượng rằng, “chủ nghĩa Mác – Lênin thiếu căn cứ khoa học, không có sức sống” bởi nó là “sự sao chép, lắp ghép quan điểm của các bậc tiền bối”, “chủ nghĩa Mác – Lênin chẳng qua là “phép cộng giản đơn” của Triết học Cổ điển Đức, đặc biệt là phép biện chứng duy tâm khách quan của Hê ghen, chủ nghĩa duy vật nhân bản của Phoiơbắc; Kinh tế chính trị học Anh, chủ yếu là sao chép tư tưởng của Ri Cácđô, A.Đam Smít; chủ nghĩa xã hội không tưởng của Pháp, chủ yếu là tư tưởng của Xanh Xi Mông, Phu Riê, Oen và chủ nghĩa dân túy Nga của Trécnưsepxky, Gherơxen, Belinxky, v.v..
Vì lẽ đó, họ cáo buộc rằng chủ nghĩa Mác – Lênin không có sức sống, không có giá trị và ý nghĩa thời đại. Với luận điểm này, họ ra sức xuyên tạc rằng, sự ra đời của chủ nghĩa Mác, sau này được V.I. Lênin và các Đảng Cộng sản bổ sung, phát triển là “một sai lầm của lịch sử”. Họ lấy cái cớ là chế độ XHCN theo mô hình Xô viết ở Liên Xô và Đông Âu đã sụp đổ để quy kết “sự sai lầm của chủ nghĩa Mác – Lênin”, rồi ngạo mạn tuyên bố “chủ nghĩa Mác – Lênin đã chết, đã cáo chung” cùng với sự sụp đổ của CNXH hiện thực ở Liên Xô và Đông Âu…, nên Việt Nam không nên đi theo “vết xe đổ” ấy.
Từ luận điểm này, họ cố tình lu loa rằng, ngày nay, trong thời đại cách mạng công nghiệp 4.0, nếu Đảng Cộng sản Việt Nam còn tiếp tục đi theo con đường CNXH, còn lấy chủ nghĩa Mác – Lênin làm nền tảng tư tưởng, kim chỉ nam cho hành động là “Đảng tự làm khó mình”, “tiếp tục tái phạm sai lầm, sai lầm sau lớn hơn sai lầm trước” vì “Đảng cố chấp, không thức thời, không biết giác ngộ”. Làm việc này “Đảng đang đưa dân tộc đi vào ngõ cụt”, “chỗ chết”, làm cho dân tộc không thể “cất cánh”, không thể trở thành con Rồng, con Hổ ở châu Á”. Một số người quá khích không muốn Đảng ta kỷ niệm 100 năm thành lập Đảng và kỷ niệm 100 năm thành lập nước.
Từ lập trường ấy, họ ra sức cáo buộc “Đảng Cộng sản Việt Nam là nguyên nhân kéo lùi lịch sử dân tộc”, rồi kiến nghị “phải làm cho hệ tư tưởng dân chủ tư sản phát triển mạnh ở Việt Nam”. Mục đích của họ không có gì khác là “thay máu cho hệ tư tưởng”, là đón rước CNTB và hệ tư tưởng tư sản vào Việt Nam, lái Việt Nam đi theo con đường của các nước G7, của CNTB phương Tây với tham vọng “giữa thế kỷ XXI có một Việt Nam mới tràn ngập văn hóa phương Tây”, thậm chí có người còn hoan hỷ khi “Việt Nam là thành viên của tổ chức NATO”, v.v. và v.v..
Sự tuyên truyền này không hề mới, nó đã được nhai đi, nhái lại nhiều lần, đã và đang tràn ngập trên không gian mạng, trên các phương tiện truyền thông hiện đại với nhiều hình thức, với tần xuất ngày càng lớn, với đủ kiểu dạng, mầu sắc khác nhau, với mục đích “mưa dầm thấm sâu”, “nước chảy đá mòn”, “nói mãi rồi cũng có người nghe, người xem, người tin”, “đã tin là có sự đổi khác nhận thức và hành động”. Về thực chất, nó là biểu hiện của âm mưu, thủ đoạn “diễn biến hòa bình”, thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ ta, không có gì khác.
2. Cùng với chiêu trò này, họ đang cố gắng làm mới, thay hình đổi dạng, bổ sung mới các vệt bài, tin, video clip, băng hình chứa đựng các nội dung phỏng vấn, trả lời phỏng vấn trên nền nhạc, có mầu, các hình ảnh kèm theo, nói, bàn về những tiêu cực “nhạy cảm” ở Việt Nam để thu hút cư dân mạng, từ cách nêu một số sự việc có thật như các đại án kinh tế, các vụ án tham nhũng, lãng phí và hơn thế, họ tung lên mạng các thông tin xấu, độc về vụ án “Chuyến bay giải cứu”, “Việt Á”…, đặc biệt là sự suy diễn có liên quan đến quan chức lãnh đạo cấp cao của Đảng, Nhà nước do vướng vào vòng lao ý, tham nhũng nặng, phải xử lý bằng pháp luật, phải ngồi tù…để tô vẽ bức tranh xã hội Việt Nam dặt màu xám đen; gây sự hoài nghi, bi quan, mất niềm tin trong dân chúng vào sự lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước… để chứng minh cho luận điểm: “Đảng Cộng sản Việt Nam không đủ năng lực lãnh đạo đất nước”, “không thể tin tưởng và đi theo con đường CNXH”, “phải từ bỏ chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh – nền tảng tư tưởng của Đảng”…
Sự quái gở, thâm thù và hết sức nguy hiểm của chiêu trò này nằm ở đây; thủ đoạn “rung cây để dọa khỉ”, “nhân danh và ám chỉ” cũng nằm ở đây. Cho nên, một số người bất mãn, cơ hội chính trị đã “lây nhiễm” tư tưởng độc hại này, đã theo đuôi, chơi trò “té nước theo mưa”, “tự bộc bạch, xám hối”, cho rằng “cả đời tin theo Đảng, tin theo chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và cứ tưởng nó đúng, giờ nhận thức lại mới biết bị sai lầm, nên muốn sửa sai bằng cách “quay xe”, “trở cờ” nói xấu Đảng, Nhà nước, chế độ và Nhân dân, nói xấu quê hương – nơi họ đã sinh ra và lớn lên, phản bội những người đã có công nuôi dưỡng, cho họ ăn học thành người, làm cho có công danh, học vị, học hàm. Thế nhưng, họ đã “vong ơn bội nghĩa”, bán rẻ lương tâm, theo đuôi kẻ xấu, hại nước, hại dân. Việc làm của họ thật trơ trẽn, thật vô liêm sỉ!
Rõ ràng là, sự lây nhiễm “nọc độc” của hệ tư tưởng tư sản, lối sống thực dụng phương Tây, đề cao vật chất, sùng bái đồng tiền, vì tiền đã làm cho một số người mê muội, bị “lóa mắt”, đã “lún sâu vào vũng bùn của nhận thức”, đã có thái độ, hành vi “phản chủ”, vô ơn, bạc bẽo, mất nhân cách con người không thể chấp nhận. Thực ra họ chỉ là một nhóm người “ăn theo, nói leo”, đúng nghĩa là “những con sâu làm rầu nồi canh”, tiếng nói của họ vô cùng lạc lõng nhưng tác hại của nó lại không hề nhỏ, nó giống như “bụi bẩn” hoặc “mùi hôi thối” đang lây lan, làm ô nhiễm môi trường sống ở nước ta, rất cần phải tẩy sạch nó, làm cho cuộc sống an lành.
3. Như chúng ta đã biết, mọi công dân có trình độ phổ thông trở lên cũng hiểu rằng tại sao Đảng, Bác Hồ và Nhân dân ta lại lấy chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, kim chỉ nam cho hành động của Đảng và cách mạng Việt Nam. Phải thấm nhuần sâu sắc giá trị và ý nghĩa của chủ nghĩa Mác – Lênin đến mức nào, Bác Hồ mới lựa chọn và khẳng định: chủ nghĩa Mác – Lênin là chiếc “cẩm nang thần kỳ”, là con đường đấu tranh giải phóng cho dân tộc ta.
Đúng vậy, nhìn lại hơn 90 năm của cách mạng Vệt Nam sẽ rõ: Nếu không có chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh soi sáng, dẫn đường thì cách mạng Việt Nam không thể làm nên những chiến công hiển hách. Nhờ có chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, dân tộc ta mới thoát khỏi ách áp bức, bóc lột, sự đô hộ của thực dân Pháp, phát xít Nhật, đế quốc Mỹ; mới giành được những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử sau hơn 30 năm tiến hành công cuộc đổi mới do Đảng lãnh đạo; chúng ta mới có cuộc sống an lành ngày nay.
Ai đó khuếch đại sai lầm này, khuyết điểm nọ, rồi thổi phồng khuyết điểm ấy, đồn thổi sự việc từ “con muỗi biến thành con voi” để nói xấu Đảng, Nhà nước và chế độ ta là việc làm sai trái, không thể chấp nhận vì tự nó không thể lừa bịp được người dân, bởi họ là những nhân chứng sống, tận mắt chứng kiến sự “thay da đổi thịt” trên quê hương, đất nước thân yêu của mình. Hơn ai hết, nhân dân ta tin tưởng Lãnh tụ Hồ Chí Minh – một con người vĩ đại, trọn vẹn cuộc đời hiến dâng cho Tổ quốc, cho Nhân dân, làm sao Người lại có thể nhầm lẫn khi lựa chọn và quyết định lấy chủ nghĩa Mác – Lênin làm nền tảng tư tưởng cho Đảng ta. Chính Người đã khẳng định: Ngày nay học thuyết nhiều, chủ nghĩa nhiều, song học thuyết chân chính nhất, chắc chắn nhất là chủ nghĩa Mác – Lênin. Và chính Người đã khẳng định: Thắng lợi của cách mạng Việt Nam, trước hết là thắng lợi của chủ nghĩa Mác – Lênin. Rõ ràng là, một học thuyết khoa học, cách mạng là chủ nghĩa Mác – Lênin mà các thế lực thù địch cố tình bôi đen, nói xấu thật đáng kinh tởm. Nếu là sự thật như kẻ gian đã vu khống, cáo buộc, thì làm sao Việt Nam có được cơ ngơi, tiền đồ, uy tín và vị thế to lớn như ngày nay.
Cho nên, người dân Việt Nam cũng như nhân dân yêu chuộng hòa bình, tiến bộ trên thế giới đều tôn vinh, ngưỡng mộ C. Mác, Ph. Ăngghen, V.I. Lênin, Hồ Chí Minh và học thuyết của các ông; khẳng định chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh là ánh sáng, niềm tin của thế giới hiện tại và tương lai.
Đúng vậy! Xin dẫn lại lời khẳng định của Giắccơ Đêriđa, một học giả tư sản, một triết gia hiện đại phương Tây có uy tín từng tuyên bố: Chủ nghĩa Mác không lỗi thời, loài người cần phải trở về với C. Mác, phải tìm thấy chân lý từ học thuyết của C. Mác. Học giả này quả quyết: Loài người “không có tương lai nếu không có C. Mác, nếu không có các di sản của Mác”[1]. Điđiê Êribông – nhà chính luận Pháp khẳng định: Sức sống mãnh liệt của học thuyết Mác là bất diệt, vai trò dẫn đường thời đại mới chính là chủ nghĩa Mác[2], không có C. Mác, chúng ta không thể có tương lai. Theo kết quả một cuộc thăm dò dư luận do Đài BBC tiến hành trên Internet công bố ngày 1-10-2000 thì C. Mác đã được bình chọn là nhà tư tưởng vĩ đại của thiên niên kỷ.
4. Đối với nước ta, những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử mà Đảng, Nhà nước và Nhân dân ta giành được trong hơn 9 thập kỷ qua đã khẳng định thắng lợi vẻ vang, rất đáng tự hào của chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh. Thực tiễn sinh động ấy đã bác bỏ mọi quan điểm sai trái, quy kết chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh “đã lỗi thời” và nó cũng mách bảo rằng, ai đó đừng vì chút lợi ích trước mắt mà “bán rẻ lương tâm”, cố tình quay lưng lại với lịch sử dân tộc, đừng a dua, hùa theo bọn người xấu để chống lại chế độ, con đường đi lên CNXH ở Việt Nam.
Hãy dừng ngay việc quy kết, đỗ lỗi cho chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh đã lỗi thời, lạc hậu. Hỡi những người theo đuôi kẻ xấu, hãy dừng ngay việc làm tay sai cho giặc, hãy trở về với Tổ quốc, với Nhân dân, sống trong lòng dân tộc. Nếu còn tiếp diễn chiêu trò vu cáo, hãy tự vạch áo mà xem lưng của các người, đúng sai ở đâu nhé./.
[1] Giắccơ Đêriđa, Những bóng ma của Mác, Nxb Chinh trị quốc gia và Tổng cục II – Bộ Quốc phòng xuất bản, Hà Nội, 1994, tr. 16.
[2] Báo Người quan sát, số ra ngày 17-10-1993.
Nhận xét
Đăng nhận xét