Lại trò “nước mắt cá sấu” cho 64 liệt sĩ Gạc Ma

 Cứ đến dịp kỷ niệm Hải chiến Gạc Ma là truyền thông phương Tây, Việt tân và giới zân chửi lại giở trò “nước mắt cá sấu”, cào mặt khóc lóc, giả vờ thương cảm, bất bình cho sự hy sinh của 64 liệt sỹ Quân đội Việt Nam trong trận Hải chiến Gạc Ma năm 1988. Nhưng mục đích chính, bản chất của màn nước mắt cá sấu này là nhắm đến bôi nhọ chính quyền, công kích quan hệ Việt Trung, ca ngợi và đòi tự do cho đồng bọn trong tù vì từng tham gia biểu tình chống Trung Quốc và tưởng niệm Gạc Ma!?!

Chẳng hạn, ngày 12,13/3, fanpage Việt tân liên tiếp lên án việc bắt, xử tù Nguyễn Thúy Hạnh chỉ vì bà ta luôn tích cực tham gia biểu tình chống Trung Quốc và các buổi tưởng niệm Gạc Ma, hoặc họ đăng lại một bài viết trên trang Anh Ba Sàm từ năm 2010 phản ánh về 01 bài báo trên VOV ngày 9/5/2010 lên án kẻ cưỡng chiếm Gạc ma, giết hại 64 liệt sỹ nhưng không chỉ đích danh tên Trung Quốc nhằm kích động truyền thông Nhà nước “lấp liếm”, các liệt sỹ hy sinh không được “minh bạch”…




Thực tế, hàng năm, Hải quân hoặc chính quyền các cấp đều tổ chức tưởng niệm trang trọng các chiến sỹ hy sinh trong cuộc xâm lược, cưỡng chiếm các đảo Trường Sa của Trung Quốc, Năm nay, đích thân Thủ tướng Phạm Minh Chính tham dự lễ tưởng niệm trang trọng này. Còn báo chí, truyền thông đều có hàng loạt bài báo nhắc lại sự kiện như ghi nhận sự hy sinh anh dũng của các chiến sỹ hải quân Việt Nam, lên án kẻ xâm lược và nhắc nhở bài học lịch sự cũng như quyết tâm đấu tranh chủ quyền quốc gia. Việt truyền thông dân chửi khai thác được 01 bài báo hiếm hoi tường thuật lễ tưởng niệm mà không mêu đích danh quân xâm lược trong hàng chục, hàng trăm bài báo đưa tin về sự kiện này, rồi công kích sự hy sinh xương máu lãng phí, không được ghi nhận của 64 chiến sỹ hải quân trong trận Gạc Ma thực sự là trò trẻ con, bới bèo ra bọ, hết cớ để chửi rồi.




Còn nhớ, các năm trước họ cũng cắt cúp chỉ đạo “không nổ súng trước” thành “lệnh cấm nổ súng” vào quân đội Trung Quốc đã bị truyền thông và dân mạng vạch trần. Thậm chí, đích danh một chiến sỹ còn sống tham gia trận chiến đó là ông Lê Hữu Thảo, khi đó là trung sĩ, tiểu đội trưởng thuộc phòng tham mưu lữ đoàn 146 ở trên tàu HQ - 604 của lữ đoàn 125, khẳng định: “Thực tế lúc đó, phương tiện thông tin liên lạc rất khó khăn, chúng tôi làm nhiệm vụ cách tàu một khoảng xa nên không có mệnh lệnh nào là không được nổ súng cả. Ở đây, nếu có thì chỉ là “không nổ súng trước”, bởi mình không bao giờ khiêu khích. Nhưng khi địch đã nổ súng vào đồng đội mình mà lại nói là không cho nổ súng thì không đúng. Không có bất cứ ông chỉ huy nào lại để lính mình làm bia cho quân địch bắn cả.” thì làn sóng xuyên tạc, bịa đặt này mới tạm lắng xuống.

Cách thức truyền thông kiểu “chửi lấy được” này rất lố bịch, lỗi thời, chỉ có Việt tân và giới “dân chửi” vẫn không có liêm sỉ khi vẫn cứ cố đấm ăn xôi kiểu này.

Nhận xét