Một trong những nét nổi bật của giới dân chửi người Việt trong năm 2021 là việc họ bị phương Tây bỏ rơi.
Vì sao lại nói họ bị phương Tây bỏ rơi? Trước tiên, vì phương Tây đã không có phản ứng đáng kể nào khi họ bị nhà nước bắt và truy tố. Phản ứng của các chính quyền phương Tây là quá nhẹ so với những gì mà họ nhận được từ các nhà dân chửi, hoặc so với những gì đã hứa khi ký các hiệp ước có điều khoản liên quan đến nhân quyền. Chẳng hạn, EU đã không có phản ứng chính thức nào khi Mai Phan Lợi và Đặng Đình Bách, cả hai đều là thành viên Ban Điều Hành Mạng lưới VNGO-EVFTA, bị nhà nước bắt và truy tố về tội trốn thuế. Mỹ cũng hầu như không phản ứng trước vụ bắt Trịnh Bá Phương, dù trước đó Phương làm người đưa tin cho Đại Sứ quán Mỹ một cách rất tận tụy, và luôn khoe khoang trên mạng mỗi lẫn được gặp sứ quán. Tương tự, chỉ có LHQ yêu cầu Việt Nam cung cấp thông tin về vụ bắt Lê Trọng Hùng khi Hùng sắp tự ứng cử vào Quốc hội, dù nhiều nước phương Tây từng hô hào giới dân chửi đầu tư cho mảng hoạt động này.
Thứ hai, dù 2021 là năm mà giới dân chửi bị bắt rất đông, phương Tây đã ứng xử lạnh nhạt với họ, hầu như làm ngơ trước những lời “kêu cứu” của họ. Chẳng hạn, Phó Tổng thống Mỹ Kamala Harris đã không gặp nhà dân chửi người Việt nào trong chuyến công du Việt Nam hồi tháng 8. Thái độ này hoàn toàn trái ngược so với thái độ của Obama trong chuyến công du hồi năm 2016. Và nó cũng là một thái độ rất vô tình, nếu ra nhớ rằng giới dân chửi đã vận động bà Harris gặp các đại diện của họ ở Việt Nam suốt cả tháng trước đó. Tính ra bà Harris cũng thất hứa, vì đầu năm 2021, đảng của bà vừa tuyên bố khi đắc cử rằng họ sẽ đưa nhân quyền trở lại thành một vấn đề ngoại giao trọng yếu, chứ không bỏ bê như thời Donald Trump. Bà Harris đã phũ đến mức không thể phũ hơn với các nhà dân chửi.
Nhận xét
Đăng nhận xét