VIẾT CHO NGÀY ĐỘC LẬP DÂN TỘC!

  Đã 76 năm đi qua nhưng cái thời khắc vô cùng ý nghĩa của cả một đất nước, ngày 2 tháng 9 năm 1945, tại Quảng trường Ba Đình (Hà Nội), Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đạo đã cất lời tuyên bố dõng dạc với quốc dân đồng bào và nhân dân thế giới: “Một dân tộc đã gan góc chống ách nô lệ của Pháp hơn 80 năm nay, một dân tộc đã gan góc đứng về phe Đồng minh chống phát xít mấy năm nay, dân tộc có phải được tự do! Dân tộc đó phải được độc lập!”.

        Người  tuyên bố: “Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập, và thật sự đã thành một nước tự do, độc lập. Toàn thể dân tộc Việt Nam quyết đem tất cả tinh thần và lực lượng, tính mạng và của cải để giữ vững quyền tự do và độc lập ấy” vẫn in sâu trong tâm trí bao thế hệ người Việt Nam!


        Nói không quá lời thì trong đêm trường nô lệ kéo dài gần 100 năm. Người Pháp "mẫu quốc" chưa bao giờ xem dân An Nam là con người. Trong mắt họ, chúng ta chỉ là nô lệ, kiếp trâu ngựa để phục vụ cho "chính quốc". Nước ta lạc hậu đến mức hàng triệu binh sĩ nhưng không giữ được đất nước, trước kẻ thù chỉ có vài ngàn quân. Đao kiếm và lòng yêu nước không thể thắng được súng đạn, giang sơn muôn dặm của tổ tiên để lại rên xiết dưới gót dày xâm lược của ngoại bang.

        Năm 1890, Nam Đàn sinh ra thánh nhân và đất nước ta lại có ánh mặt trời. Bác Hồ và biết bao người con ưu tú của tổ quốc, của Đảng vinh quang đã ngã xuống, cùng với nhân dân làm nên cuộc cách mạng tháng Tám long trời lở đất, thành quả là ta đã giành được chính quyền về tay nhân dân. Ngày 02/9/1945 là ngày mà nhân dân Việt Nam được hưởng quyền tự do và độc lập và sự thật là đã thành một nước tự do, độc lập. Nên nhớ là lúc này, nhân dân ta chết đói hơn 2 triệu người, đất nước kiệt quệ, sau đó phải kháng chiến 9 năm để làm nên chiến thắng Điện Biên Phủ "nên vành hoa đỏ nên thiên sử vàng". Hàng triệu người tiếp tục ngã xuống để dân tộc được thống nhất 30/4/1975. Đất nước chưa bao giờ ngơi nghỉ, vừa giải phóng vài năm, chúng ta lại phải cầm súng bảo vệ tổ quốc trước Trung Quốc và đánh bại Pôn Pốt ở Tây Nam.

        Chưa có đất nước nào trên thế giới mà lượng bom đạn cày xới trên từng tấc đất nhiều như nước ta!  Chiến tranh, đổ nát, chia li thì không dân tộc nào bằng Việt Nam trong quá khứ. Nói vậy để thêm trân quý giá trị của hoà bình, độc lập, yêu đất nước và chế độ đã làm tất cả để có một Việt Nam hôm nay. Từ một đất nước đói nghèo và lạc hậu, đến nay Việt Nam đã vươn lên thành quốc gia đang phát triển có thu nhập trung bình. Năm 1988, thu nhập bình quân đầu người chỉ là 86 USD/năm thì nay khoảng 3000 USD. Đến nay, Việt Nam là nền kinh tế thứ 42 thế giới, quy mô nền kinh tế của chúng ta tương đương với Philippines và Singapore, bằng nửa Thái Lan và tương đương 2/3 Malaysia. Nếu biết rằng cách đây hơn 30 năm, ta là quốc gia nghèo, dân còn chạy ăn từng bữa và người Mỹ chỉ bình thường hoá quan hệ với chúng ta từ 1995, nghĩa là ta mới có 25 năm tự do để phát triển.

        Kinh tế khởi sắc, đời sống nhân dân ổn định, ngày càng được cải thiện, cơ sở hạ tầng và an sinh xã hội ngày càng nâng cao. Uy tín của nước ta trên trường quốc tế rất cao. So với nhiều nước phát triển, ta chưa bằng nhưng so với chính chúng ta và các nước trong khu vực thì rõ ràng Việt Nam đang thay đổi vượt bậc. Nhiều người mang Hàn Quốc hay Thái Lan ra so sánh với ta mà không biết rằng họ đã phát triển đất nước khi mà chúng ta đang phải bảo vệ tổ quốc; không kích động hận thù nhưng rõ ràng là Hàn, Thái từng làm giàu trên máu xương của người Việt, làm giàu trong chiến tranh ở nước ta. Nhiều nước phát triển trên thế giới đa phần là những nước có lịch sử xâm lược, vơ vét của cải của các nước khác mà có, trong khi chúng ta là đối tượng bị xâm lược, bị cướp và vơ vét tài nguyên khoáng sản...

        Nói thế để hiểu rằng, giữ được môi trường hoà bình, độc lập để phát triển đất nước là không hề dễ dàng. Việt Nam là nước trân quý nhất vì ta là nước trả giá đắt nhất để có độc lập, tự do. Hãy nhìn Afghanistan, Syria, Lybia...để thấy rõ những đau thương, tàn khóc của chiến tranh và loạn lạc. Từ những đất nước thái bình, phát triển, giàu có nhưng chỉ một bộ phận dân chúng nghe và tin lời đường mật của phương Tây, với hứa hẹn sẽ mang đến một nền dân chủ tiên tiến mà ra nông nỗi này. Syria, Lybia...bây giờ chỉ còn là tro tàn, đổ nát. Khóc lóc, hối hận thì đã muộn màng.

        Một dân tộc muốn tồn tại và phát triển thì dân tộc đó phải đứng vững trên đôi chân của mình! Các cụ ngày xưa đã dùng máu để rửa vết nhơ nô lệ, rửa mối hận mất nước, mối hận chia cắt. Vậy nên mỗi người Việt Nam ngày nay cần biết quý trọng những giá trị đó. Giá trị của hoà bình, độc lập, tự do và phẩm giá của người Việt Nam. Ngày 02/9/1945 mãi mãi là một trong những ngày trọng đại nhất của lịch sử dân tộc. Tinh thần 2/9 bất diệt./.

Nhận xét