Trước khi về nước, Đoan Trang cùng Nguyễn Anh Tuấn khới xướng là dự án “Tuyên bố 258” với sự phối hợp của hai nhà đầu tư VOICE và Dân Làm báo cùng đèn xanh từ Bộ Ngoại giao Mỹ, theo đuôi của EU và hàng loạt các tổ chức nhân quyền quốc tế.
Ý đồ của chiến dịch này bị blogger Võ Khánh Linh cùng nhiều bạn sinh viên dấy phong trào phản đối, vạch trần:
Từ cuối tháng 7/2013, Phạm Thị Đoan Trang đã vận động một số người mà hầu hết là có “thâm niên” tham gia, thực hiện các hoạt động chống phá Nhà nước Việt Nam ký vào bản Tuyên bố 258 có nội dung vận động cộng đồng quốc tế gây áp lực Việt Nam xóa bỏ Điều 258 BLHS như là “điều kiện” để được trở thành thành viên “Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp quốc”. Mặc dù bản “Tuyên bố 258” mượn danh “Mạng lưới Blogger Việt Nam” nhưng chỉ thu thập được 69 chữ ký của số zân chủ, đến nay mới được hơn 100 chữ ký. Thật khôi hài.
Cùng với việc đem Tuyên bố 258 đi “trình” các ĐSQ, tổ chức quốc tế, chúng tổ chức lăng xê, quảng bá, diễn tả các trạng thái tự hào được “bán nước” như một sự khiêu khích quốc thể, thách thức cộng đồng yêu nước chân chính. Cùng với việc này, chúng còn tụ tập tổ chức các buổi “café 258”, tụ tập trước các Đại sứ quán để ”yểm trợ” cho số vào bên trong, tụ tập hò hét đòi “người của chúng” khi đang được yêu cầu làm việc với các cơ quan chức năng về các hành vi vi phạm pháp luật khác giữa Thủ đô Hà Nội… Những hành động quá khích, ngày càng leo thang núp dưới danh nghĩa “yêu nước”, “phản đối đường lưỡi bò”, “đấu tranh dân chủ, nhân quyền” nhưng thực chất là cái vỏ bọc “hợp pháp” cho các việc làm xúc phạm, gây chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc, phủ nhận thể chế chính trị, kích động chống đối tiến tới lật đổ Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam. Nếu bạn vào địa chỉ facebook/blog của những kẻ ký tên Tuyên bố 258 sẽ dễ dàng nhận thấy sự chống đối đến cực đoan, thách thức chính quyền, xem thường cộng đồng đến bệnh hoạn của những kẻ này. Mọi hành động, việc làm của chúng đều hướng tới mục tiêu lật đổ Nhà nước với khát vọng đưa Việt Nam trở lại với thể chế “Việt Nam Cộng hòa”, đáp ứng được khát vọng của các ông thầy Việt Tân, Tập hợp dân chủ đa nguyên, …đang trông ngóng hơn 30 năm nay ngoài cửa khẩu (đang thường trực trong danh sách “bạn bè” trên blog/facebook của chúng), để được ôm chân, bợ đít các “đại cường quốc”, bất chấp nguy cơ có thể đẩy Việt Nam trở thành bãi chiến trường, nội chiến hoặc sân đấu cho các nước đế quốc diễn tập.
Cộng đồng facebook/blog trên mạng Internet đã lên tiếng phản đối mạnh mẽ những hành động bán nước của những kẻ tham gia “Tuyên bố 258”. Các bạn có thể đọc một số bài viết sau:
(1) http://vokhanhlinh98.blogspot.com/2013/08/lai-cai-su-tiem-danh-van-mot-nhum-nguoi.html
(2) http://xapxinh.blogspot.com/2013/08/nha-dan-chu-dien-tro-moi.html#.Ui8IxIu5L7U
(3) http://vietnamconghoa2012.blogspot.com/2013/08/ho-muon-gi-qua-cai-goi-la-tuyen-bo-258.html
(4) https://vitoquocvietnam.wordpress.com/2013/08/29/mang-luoi-blogger-viet-nam-la-gi-nhi-2/
(5) http://www.nhandan.com.vn/chinhtri/binh-luan-phe-phan/item/21172302.html
Có thể nói, bản Tuyên bố 258 do Đoan Trang kỳ công soạn thảo, trực tiếp vận động các nhóm trong nước ký tên, lại long đong liên hệ từng ĐSQ, từng tổ chức nhân quyền để họ tiếp nhận bản Tuyên bố này, giúp cho “phong trào dân chủ” trình diễn màn “chính khách quốc tế”, nhưng lại không được đám chống đối thủ cựu trong nước ủng hộ, trừ một số thành viên NO-U và đám cộng tác viên Dân làm báo trong nước. Nguyễn Chí Đức, một thành viên MLBVN sớm nhất tự phơi bày hành động lố lăng, bán rẻ lòng tự tôn dân tộc, quay sang ủng hộ nhóm Phản bác Tuyên bố 258 sau đó, cùng với sự ra mắt èo uột và các hoạt động nặng tính trình diễn sau đó của MLBVN khiến dự án “quốc tế hóa làng zân chủ Việt” của Đoan Trang đổ bể, phải bỏ luôn “sản phẩm” này cho Dân làm báo và nhóm Cộng tác viên của Dân Làm báo phụ trách (như Nguyễn Hoàng Vi, Phạm Thanh Nghiên, vợ chồng Trịnh Anh Tuấn-Đào Trang Loan…).
Thế là chuỗi chiến dịch “Tuyên bố 258”, phản đối Việt Nam trở thành thành viên Hội đồng nhân quyền LHQ, vận động cô lập Việt Nam tại phiên UPR 2014…đều thất bại, Đoan Trang ngộ ra rằng, mọi hoạt động vận động nước ngoài can thiệp chẳng đi đến đâu, chẳng đem lại bất cứ hiệu quả gì trên thực tế cho giấc mộng “cách mạng dân chủ” của cô ta cả. Muốn “cách mạng dân chủ” thành công thì yếu tố nội lực vẫn là quyết định, dân chúng không ủng hộ thì đám chính khách, dân biểu phương Tây chỉ là “đãi bôi”, chẳng đi đến đâu hết. Con đường tiến tới tham vọng quyền lực của cô ta vẫn phải là về nước, xây dựng nền móng, nền tảng trong nước, chơi vơi ở nước ngoài, chẳng đem lại điều gì, ngoại trừ tương lai thành Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Nguyễn Gia Kiểng…chết già nơi đất khách quê người mà thôi.
Nhận xét
Đăng nhận xét